"Xá tội vong nhân" tâm linh trong lòng người Việt
Đăng lúc: Chủ nhật - 04/08/2013 05:25 - Người đăng bài viết: admin
Xuất phát từ truyền thuyết về Bồ tát Mục Kiền Liên đại hiếu đã cứu mẹ của mình ra khỏi kiếp ngạ quỷ. Vu Lan là ngày lễ hằng năm để tưởng nhớ công ơn cha mẹ (và tổ tiên nói chung) - cha mẹ của kiếp này và của các kiếp trước. Với quan niệm nhân ái “trần sao âm vậy”, người Việt ta đã phát triển ngày (15-7) Âm lịch hàng năm thành ngày “xá /xoá tội vong nhân”.
Vu Lan, hay còn gọi là Vu - lan - bồn, là một trong những ngày lễ chính của Phật giáo, còn có nghĩa là lễ báo hiếu.
Vu-lan (zh. 盂蘭; sa. ullambana) là từ viết tắt của Vu-lan-bồn (zh. 盂蘭盆), cũng được gọi là Ô-lam-bà-noa (zh. 烏藍婆拏), là cách phiên âm Phạn - Hán từ danh từ ullambana.
Ullambana có gốc từ động từ ud-√lamb, nghĩa là "treo (ngược) lên".
Thế nên các dịch giả Trung Quốc cũng dùng từ Đảo huyền (zh. 倒懸), "treo ngược lên" cho từ Vu-lan, chỉ sự khổ đau kinh khủng khi sa đoạ địa ngục.
Theo kinh Vu Lan ngày xưa, Mục Kiền Liên đã tu luyện thành công nhiều phép thần thông.
Mẫu thân của ông là bà Thanh Đề đã qua đời, ông tưởng nhớ và muốn biết bây giờ mẹ mình như thế nào nên dùng mắt phép nhìn khắp trời đất để tìm mẹ.
Mẹ ông, vì gây nhiều nghiệp ác nên phải sanh làm ngạ quỷ, bị đói khát hành hạ khổ sở. Thấy mẹ khổ cực, thương mẹ, ông đã đem cơm xuống tận cõi quỷ để dâng mẹ.
Tuy nhiên, do đói ăn lâu ngày nên mẹ của ông khi ăn đã dùng một tay che bát cơm của mình đi để tránh không cho các cô hồn khác đến tranh cướp.
Cũng chính vì vậy khi thức ăn đưa lên miệng thì thức ăn của bà đã hóa thành lửa đỏ.
Mục Liên đau buồn quay về tìm Phật để hỏi cách cứu mẹ, Phật dạy rằng: "dù ông thần thông quảng đại đến đâu cũng không đủ sức cứu mẹ ông đâu.
Chỉ có một cách nhờ hợp lực của chư tăng khắp mười phương mới mong giải cứu được. Ngày rằm tháng bảy là ngày thích hợp để vận động chư tăng, hãy sắm sửa lễ cúng vào ngày đó".
Làm theo lời Phật, mẹ của Mục Liên đã được giải thoát. Phật cũng dạy rằng chúng sanh ai muốn báo hiếu cho cha mẹ cũng theo cách này (Vu Lan Bồn Pháp).
Từ đó, ngày lễ Vu Lan ra đời. Từ truyền thuyết này, người Việt chúng ta đã chuyển hoá thành ngày “xóa/xá tội vong nhân” để tưởng nhớ, bù trì (giải cứu) cho những người chết đi mà vẫn không thoát khỏi kiếp khổ đau cơ cực.
Ngày "xá tội vong nhân" ra đời mang đậm tính nhân văn sâu sắc, nó nói lên thế giới quan và nhân sinh quan hài hoà của con người Việt Nam từ bao đời nay.
Theo quan niệm của người Việt thì vào ngày rằm tháng bảy Âm, tất cả những vong linh tội lỗi bị đày đoạ dưới địa ngục đều được thả tự do.
Cứ vào ngày rằm tháng bảy Âm, mỗi gia đình người Việt lại bày cỗ cơm, cháo, giấy tiền… mời những cô hồn (ma đói) không nơi thờ phụng về nhận.
Lễ "xá tội vong nhân" từ lâu đã ăn sâu trong tiềm thức đời sống tâm linh người Việt nên dân gian có câu: "Cúng cả năm không bằng rằm tháng bảy".
Ngày này, người Việt không cúng, biếu mũ nón, giấy tiền, quần áo… cho người thân của mình mà người ta biếu trước hoặc sau ngày rằm. Ngày này chỉ cúng để an ủi cho những linh hồn cô quạnh không nơi thờ cúng.
Trong một số nước Á Đông, ngày lễ này thường được tổ chức vào ngày 15 hàng tháng âm lịch, để tỏ hiếu với cha mẹ, ông bà và cũng để giúp đỡ những linh hồn đói khát.
Ở Nhật Bản ngày lễ này được tổ chức vào ngày 7 tháng 7 để tỏ những ước nguyện của mình, người ta viết ước nguyện rồi treo vào cây trúc với mong ước điều ước đó sẽ trở thành hiện thực.
Từ truyền thuyết Vu Lan, mỗi nước tiếp thu đều có sự phát triển sao cho phù hợp với văn hoá của đất nước mình. Với người Việt, đây chính là ngày thể hiện sự đồng cảm của tình yêu thương đồng loại cao cả.
Vu-lan (zh. 盂蘭; sa. ullambana) là từ viết tắt của Vu-lan-bồn (zh. 盂蘭盆), cũng được gọi là Ô-lam-bà-noa (zh. 烏藍婆拏), là cách phiên âm Phạn - Hán từ danh từ ullambana.
Ullambana có gốc từ động từ ud-√lamb, nghĩa là "treo (ngược) lên".
Thế nên các dịch giả Trung Quốc cũng dùng từ Đảo huyền (zh. 倒懸), "treo ngược lên" cho từ Vu-lan, chỉ sự khổ đau kinh khủng khi sa đoạ địa ngục.
Theo kinh Vu Lan ngày xưa, Mục Kiền Liên đã tu luyện thành công nhiều phép thần thông.
Mẫu thân của ông là bà Thanh Đề đã qua đời, ông tưởng nhớ và muốn biết bây giờ mẹ mình như thế nào nên dùng mắt phép nhìn khắp trời đất để tìm mẹ.
Mẹ ông, vì gây nhiều nghiệp ác nên phải sanh làm ngạ quỷ, bị đói khát hành hạ khổ sở. Thấy mẹ khổ cực, thương mẹ, ông đã đem cơm xuống tận cõi quỷ để dâng mẹ.
Tuy nhiên, do đói ăn lâu ngày nên mẹ của ông khi ăn đã dùng một tay che bát cơm của mình đi để tránh không cho các cô hồn khác đến tranh cướp.
Cũng chính vì vậy khi thức ăn đưa lên miệng thì thức ăn của bà đã hóa thành lửa đỏ.
Mục Liên đau buồn quay về tìm Phật để hỏi cách cứu mẹ, Phật dạy rằng: "dù ông thần thông quảng đại đến đâu cũng không đủ sức cứu mẹ ông đâu.
Chỉ có một cách nhờ hợp lực của chư tăng khắp mười phương mới mong giải cứu được. Ngày rằm tháng bảy là ngày thích hợp để vận động chư tăng, hãy sắm sửa lễ cúng vào ngày đó".
Làm theo lời Phật, mẹ của Mục Liên đã được giải thoát. Phật cũng dạy rằng chúng sanh ai muốn báo hiếu cho cha mẹ cũng theo cách này (Vu Lan Bồn Pháp).
Từ đó, ngày lễ Vu Lan ra đời. Từ truyền thuyết này, người Việt chúng ta đã chuyển hoá thành ngày “xóa/xá tội vong nhân” để tưởng nhớ, bù trì (giải cứu) cho những người chết đi mà vẫn không thoát khỏi kiếp khổ đau cơ cực.
Ngày "xá tội vong nhân" ra đời mang đậm tính nhân văn sâu sắc, nó nói lên thế giới quan và nhân sinh quan hài hoà của con người Việt Nam từ bao đời nay.
Theo quan niệm của người Việt thì vào ngày rằm tháng bảy Âm, tất cả những vong linh tội lỗi bị đày đoạ dưới địa ngục đều được thả tự do.
Cứ vào ngày rằm tháng bảy Âm, mỗi gia đình người Việt lại bày cỗ cơm, cháo, giấy tiền… mời những cô hồn (ma đói) không nơi thờ phụng về nhận.
Lễ "xá tội vong nhân" từ lâu đã ăn sâu trong tiềm thức đời sống tâm linh người Việt nên dân gian có câu: "Cúng cả năm không bằng rằm tháng bảy".
Ngày này, người Việt không cúng, biếu mũ nón, giấy tiền, quần áo… cho người thân của mình mà người ta biếu trước hoặc sau ngày rằm. Ngày này chỉ cúng để an ủi cho những linh hồn cô quạnh không nơi thờ cúng.
Trong một số nước Á Đông, ngày lễ này thường được tổ chức vào ngày 15 hàng tháng âm lịch, để tỏ hiếu với cha mẹ, ông bà và cũng để giúp đỡ những linh hồn đói khát.
Ở Nhật Bản ngày lễ này được tổ chức vào ngày 7 tháng 7 để tỏ những ước nguyện của mình, người ta viết ước nguyện rồi treo vào cây trúc với mong ước điều ước đó sẽ trở thành hiện thực.
Từ truyền thuyết Vu Lan, mỗi nước tiếp thu đều có sự phát triển sao cho phù hợp với văn hoá của đất nước mình. Với người Việt, đây chính là ngày thể hiện sự đồng cảm của tình yêu thương đồng loại cao cả.
Tác giả bài viết: Trần Chung
Nguồn tin: vitinfo.com.vn
Nguồn tin: vitinfo.com.vn
Từ khóa:
xuất phát, truyền thuyết, ngày lễ, tưởng nhớ, cha mẹ, tổ tiên, quan niệm, nhân ái, phát triển
Những tin mới hơn
- Sự tích đèn kéo quân (04/08/2013)
Ý kiến bạn đọc